17:14 30/05/2018

Vào một ngày cuối tháng năm, trong cái nắng vàng son sớm chớm hạ, đoàn xe Công ty Cổ phần Dược Hà Tĩnh lăn bánh, bắt đầu chuyến hành trình ghé thăm cán bộ, chiến sỹ Đảo Sơn Dương.

Tầm 10h sáng chúng tôi đã có mặt tại cảng Vũng Áng. Từng làn gió vấn vít đưa hơi thở mặn mòi của biển cả cùng tiếng sóng vỗ rì rào làm ai ai cũng háo hức được gặp các anh bộ đội. Trên chiếc thuyền đánh cá chúng tôi rôm rả mường tượng cuộc sống người lính đảo. Dường như bầu trời Biển Đông xanh ngát và cả những cánh chim Hải Âu cũng đang nghiêng mình cuốn vào câu chuyện chúng tôi. Cứ thế chẳng mấy chốc hòn đảo đã hiện ra sừng sững. Từ trên đỉnh đảo lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới. Biển đảo Sơn Dương đây rồi !!! 

Ở bến cầu tàu, những người lính trong quân phục xanh lá đã chờ sẵn. Chàng trai quân nhân Đảo Sơn Dương làn da sạm nắng, giọng nói hào sảng bàn tay rắn rỏi như ôm cả đất trời. Tay bắt mặt mừng, trao nhau những cái ôm thật chặt, ánh mắt chúng tôi rưng rưng toát lên niềm tự hào dành cho anh- chàng trai canh giữ biển đảo.

Món quà mà Công ty cổ phần Dược Hà Tĩnh đã chuẩn bị là cơ số thuốc, chữa bệnh  từ bàn tay khối óc của cán bộ công nhân viên Hadiphar để các anh giữ gìn, bảo vệ sức khỏe làm tốt nhiệm vụ ở biển đảo xa xôi.

Tầm trưa chúng tôi di chuyển đến phòng ăn tham dự bữa cơm thân mật. Bữa cơm người lính đơn giản thôi nhưng đều do các anh tự làm, rau tự trồng, lợn dê tự nuôi. Tôi thật sự bất ngờ ở một nơi đất đảo, nước ngọt khan hiếm lại có thể tạo ra nguồn thực phẩm dồi dào đến vậy? Một người chiến sỹ tâm sự: ‘‘Khi đơn vị phát động phong trào tăng gia sản xuất, tất cả mọi người đều tích cực hưởng ứng, các đồng chí đều xác định, không chỉ tăng gia sản xuất để tạo nguồn thực phẩm cải thiện đời sống, mà còn giúp chiến sĩ tăng cường ý thức khắc phục khó khăn. Hằng ngày, sau những giờ làm việc và huấn luyện nâng cao cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu, vào mỗi buổi chiều, cán bộ, chiến sỹ cùng nhau ra vườn lao động sản xuất. Anh em đồng lòng, mỗi người một việc, không khí lao động vô cùng hăng say, giờ trên đảo đã có đủ rau sạch, thịt sạch cung ứng.”.

Lắng nghe câu chuyện người lính đảo, chúng tôi không khỏi xúc động. Thương lắm, yêu lắm những chàng trai dành cả tuổi trẻ cầm chắc tay súng giữ vững chủ quyền. Giữa khoảnh khắc ấy, một giọng ca trầm ấm vang lên: Nơi anh đến là biển xa, nơi anh tới ngoài đảo xa, từ mảnh đất quê ta giữa đại dương mang tình thương quê nhà… bắt nhịp cho chúng tôi cùng ngân nga những lời ca tiếng hát gửi gắm tâm tình tới người lính đảo.